Hiệp nghị 30 ngày làm gay - Chương 2

Hiệp nghị 30 ngày làm gay


Chương thứ hai


Mặt trời cũng đã lặn xuống đường chân trời, bãi cỏ nhân tạo ban đêm thật lạnh, đèn đường mờ nhạt.

Tên mập mạp cùng Vu Hải Ninh cũng đã đi được một khoảng thời gian, Vương Nghiễm Ninh và Trương Linh Dật vẫn ngồi yên tại chỗ, không hề nhúc nhích.
Một trận gió lạnh thổi qua, Trương Linh Dật rốt cuộc mở miệng nói trước: ”Uy, ngươi nói xem có phải tên kia chính là bạn trai của Vu Hải Ninh?”

Rõ ràng Vu Hải Ninh cùng cái tên mập mạp kia có quan hệ , chỉ cần nhìn sơ qua cũng đủ đoán được. Trương Linh Dật nói như vậy đơn giản cũng chỉ là muốn an ủi bản thân một chút.

”Xin ngươi đừng nói nữa.” Vương Nghiễm Ninh thống khổ che đầu, ”Ngươi nói như vậy sẽ làm ta cảm thấy mình ngay cả cái thắt lưng đầy mỡ của tên kia cũng không bằng ah’. Ta tình nguyện tiếp thu chuyện Vu Hải Ninh được đại gia bao dưỡng còn hơn.”  

”Aizz ——" Trương Linh Dật chống tay trên mặt đất, đầu ngẩng lên thở dài một hơi, ”Phụ nữ bây giờ đều thực dụng hết sao.”

”Khi ta lần thứ hai nhìn thấy Vu Hải Ninh ở buổi dạ hội biểu diễn đàn violin, thanh tân thoát tục của cô nàng phải nói không ai có thể so sánh được. Còn tưởng rằng cô ấy nhất định là một người đặc biệt, giống như thiên thần trong sáng thuộc về thiên đường.” Vương Nghiễm Ninh ngữ khí mang đầy sự thất vọng.

”Ta lần trước tặng cho cô nàng một hộp socola, không cẩn thận đụng trúng tay cô ấy, lúc đó cô ấy còn thẹn thùng đến đỏ cả mặt nữa!”

”Chết tiệt! Lần trước ta tặng hoa cho cô ta cũng như vậy!” Vương Nghiễm Ninh gương mặt đầy bi thương, ”Chẳng lẽ cô ấy đều dùng chiêu này với ngươi và ta?”

”Lúc đi tản bộ có phải cô nàng nói bị trật chân, rồi để cho ngươi cõng?” Trương Linh Dật ánh mắt sắc bén nhìn về phía Vương Nghiễm Ninh.

”Đúng vậy ah’!” Vương Nghiễm Ninh mãnh liệt gật đầu,  ”Lúc ấy ngực của cô nàng đều dán trên lưng ta, phải nói là cực kì mềm mại, làm ta thiếu chút nữa không cầm lòng được!”

”Chúng ta cùng nhau đón xe bus, cô ấy nói say xe, tựa đầu vào vai ta, đặc biệt đáng yêu!”

”Chúng ta cũng từng cùng nhau ngồi trên xe bus, hơn nữa cô ấy lại mặc một cái áo trễ ngực, tựa vào vai ta. Lúc đó ta còn thấy được bộ ngực trắng như tuyết của cô ấy!” Vương Nghiễm Ninh hồi tưởng lại y đã từng vì hình ảnh đó mà chảy máu mũi, cảm thấy bi phẫn không thôi.

”Đêm qua ta vì cô nàng hát một ca khúc, cô ấy liền uy ta uống nước.”

”Kháo! Đêm qua cô ta cũng lau mồ hôi cho ta, dù lúc đó ta không có chảy giọt mồ hôi nào.” Vương Nghiễm Ninh lại nói, ”Bất quá lúc cô ta lau mồ hôi cho ta, tay ta vô tình đụng trúng ngực của cô ấy, rất co dãn!”

”Kháo!! Tại sao mỗi câu ngươi nói đều có thể nhắc đến bộ ngực vậy?” Trương Linh Dật ngữ khí thập phần khinh bỉ.

”Bởi vì nàng ta lúc nào cũng dùng bộ ngực để dụ dỗ ta ah’.” Vương Nghiễm Ninh có chút ủy khuất.

Hai người mặt mũi bầm tím, gương mặt hoàn toàn biến dạng, đồng thời nhìn đối phương cùng lúc hét ’’Kháo’’ một tiếng.

”Ngươi nói chúng ta đánh nhau được cái gì?” Vương Nghiễm Ninh cảm thấy bản thân vô cùng bi thương.

”Không biết.” Trương Linh Dật ngước đầu nhìn bầu trời, ”Ta còn tưởng rằng mình anh tuấn xuất sắc như vậy sẽ không bị nữ nhân đùa giỡn, thì ra đều như nhau cả.” Nói xong hắn vỗ bụi trên mông đứng dậy muốn rời đi.

”Uy, ngươi đi đâu vậy?” Vương Nghiễm Ninh gọi hắn lại.

”Chẳng lẽ người còn muốn cùng ta đánh nhau thêm trận nữa?” Đã biết được bộ mặt thật của Vu Hải Ninh nên tình cảm mãnh liệt của Trương Linh Dật hoàn toàn hoá thành tiêu cực. Hắn thật sự không nghĩ Vương Nghiễm Ninh còn có thể tiếp tục yêu thích Vu Hải Ninh.

Vương Nghiễm Ninh gương mặt méo mó. Y đối với Trương Linh Dật đúng là hận đến nghiến răng nghiến lợi. Ngay cả lúc Vu Hải Ninh xuất hiện y cũng vẫn nghĩ nhất định phải cùng Trương Linh Dật phân thắng bại. Nhưng hiện tại nội tâm của y chỉ còn lại một cảm giác trống trải. Vương Nghiễm Ninh nhìn Trương Linh Dật bị y đánh đến con mắt bầm đen, liền cảm thấy hai người bọn họ thật sự rất ngu xuẩn. Trong lòng đột nhiên dâng lên một cỗ oán khí hận đời: ”Ngươi có muốn trả thù xã hội?”

”Dĩ nhiên ah’.” Trương Linh Dật nhún nhún vai, ”Ta đây chuẩn bị đến siêu thị mua một một con dao, đợi lát nữa trở về chém chết đám bạn cùng phòng. Nếu như ngày mai ta không bị bắt, nhất định cũng sẽ đem đám bạn cùng lớp và Vu hãi Ninh chém chết.” 

”Khụ.” Vương Nghiễm Ninh bật cười.

”Ngươi thì sao? Ngươi muốn làm gì để trả thù xã hội?” Trương Linh Dật nhìn Vương Nghiễm Ninh.

”Ta áh?” Vương Nghiễm Ninh cúi đầu suy nghĩ một chút, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, vẻ mặt đầy hưng phấn ngẩng đầu nói, ”Ngươi thấy làm gay có được không?”

”Khụ khụ khụ.” Trương Linh Dật thình lình bị sặc một cái, mặt đầy hắc tuyến nhìn y hỏi, ”Ngươi xác định đây là đang trả thù xã hội chứ không phải là đang trả thù bản thân chứ?”

”Ngươi không hiểu gì hết!” Vương Nghiễm Ninh híp mắt khinh bỉ hắn, y vuốt tóc lại cho thật đẹp trai rồi nói ”Như ta đây được hàng vạn hàng nghìn thiếu nữ hâm mộ yêu thích. Nếu như bây giờ đi làm gay khẳng định số nữ sinh kia sẽ đau lòng đến nỗi tan nát cả trái tim. Vừa có thể tổn thương thiếu nữ, lại không cần chịu trách nhiệm hình sự, ngươi không thấy đó là cách tốt nhất để trả thù xã hội sao?”

 ”Hình như cũng đúng ah’.” Trương Linh Dật sờ cằm, cẩn thận suy xét phương pháp Vương Nghiễm Ninh đề ra có thật sự khả thi. Càng nghĩ hắn lại càng cảm thấy có đạo lý. Nếu phụ nữ bây giờ thực dụng như vậy, ngay cả hắn ngàn chọn vạn tuyển được Vu Hải Ninh, nhưng cuối cùng lại biết được mặt thật của cô ta. Thích những cô gái như vậy còn không bằng đi làm gay. Trương Linh Dật cảm thấy mọi thứ xung quanh thật tịch mịch như cái lạnh của mùa đông, nhưng hắn vẫn có một chút ngần ngại, ”Vạn nhất người khác đều tưởng thật khinh bỉ thì phải làm sao?”

Vương Nghiễm Ninh không hề để tâm khoát tay: ”Ngươi không làm như thật thì sao có thể tổn thương những nữ sinh kia? Lão tử còn có một năm, nhiều nhất cũng chỉ là một năm thì đã tốt nghiệp. Khi đã bước ra khỏi trường đại học thì những chuyện này cũng vùi sâu vào lòng đất.”

Trương Linh Dật nghe y nói tâm động không thôi, tưởng tượng thấy một đống nữ sinh biết hắn là gay sau đó tan nát cõi lòng. Nhất là Vu Hải Ninh, chắc chắc cô ta sẽ tưởng mình bị đùa giỡn. Nếu cô ấy phát hiện hắn kỳ thật là đồng tính luyến nhất định sẽ cảm thấy bị lợi dụng, nhất định sẽ tức chết đi.    

Thật sự là một khung cảm tuyệt mỹ ah’!!

Trương Linh Dật đã hoàn toàn bị phẫn nộ bao phũ đầu óc, chỉ nghĩ làm cách nào có thể vãn hồi mặt mũi trước mặt Vu Hải Ninh. Hắn muốn hung hăng trả thù nên đã không suy nghĩ hay phân tích gì thêm.

”Ý kiến hay, cứ làm như thế đi.” Trương Linh Dật đáng khinh mà chà xát tay.
”Uy, là do ta nghĩ ra được biện pháp, ngươi không được quyền đoạt lấy!” Vương Nghiễm Ninh cảnh cáo nói.

”Ngươi có mua bản quyền sao?” Trương Linh Dật xấu xa nhìn trời, dương dương tự đắc không nghe lời cảnh cáo của y.

”Chết tiệt, ngươi có phải muốn đánh nhau một trận nữa không?” Vương Nghiễm Ninh đứng lên xoa tay, chuẩn bị xuất chiêu. 

”Khoan đã.” Trương Linh Dật lên tiếng ngăn lại Vương Nghiễm Ninh sắp xông đến.

”Sao hả? Muốn gì?” Vương Nghiễm Ninh rất không bình tĩnh, Trương Linh Dật tuyệt đối là đại oan gia không đội trời chung với y, tới cả chuyện làm gay cũng muốn cướp đi. Y quyết định mặc kệ Trương Linh Dật nói cái gì, nhất quyết đánh hắn một trận cho phải đạo.

”Ta đột nhiên nhớ ra, nếu làm gay thì không thể làm một mình.” Trương Linh Dật vẻ mặt bí hiểm, ”Vương Nghiễm Ninh, ngươi có nghĩ tới tìm ai đó cùng ngươi làm gay không?”


Vương Nghiễm Ninh híp mắt lại: ”Ngươi không phải là muốn cùng ta làm gay chứ? Lão tử có rất nhiều bạn bè, muốn tìm người cũng không tới lượt ngươi.”
 ”Ngươi bớt tự mãn đi.” Trương Linh Dật bộ dạng như đã dự liệu trước, ”Bạn bè ngươi nhiều bao nhiêu thì ta không biết, nhưng ta không tin có người đồng ý cùng ngươi giả làm gay. Ngươi tưởng ngươi bị con gái làm tổn thương, thất tình thì người khác không đi tán gái chắc? Lại nói, ta và người như thế nào.. khụ khụ.. chúng ta đều là hai hot boy đứng đầu trường đại học...”

”Biến, lão tử là đệ nhất.”

Trương Linh Dật liếc hắn một cái, coi như chưa hề nghe đến tiếp tục nói: ”Giống như ngươi vô cùng anh tuấn, nếu tuỳ tiện tìm một nam sinh giả làm gay. Hình tượng bị tổn thất không nói, nếu truyền ra không chừng còn bị người khác nói ngươi có mắt nhìn kém. Thảm hại hơn còn bị người ta cảm thấy ngươi không theo đuổi được Vu Hải Ninh nên mới đi làm gay.”

Trương Linh Dật thanh âm không lớn, nhưng từng câu đều đánh thẳng đến nội tâm của Vương Nghiễm Ninh.

Vương Nghiễm Ninh là một người coi trọng sĩ diện, luôn luôn kiêu ngạo bản thân mình. Y tưởng tượng đến chuyện mình cùng Tôn Tư Dương tay trong tay đi dạo phố..

Thật sự là ——Thảm - đến - không - thể - thảm - hơn!!

Lại tưởng tượng một chút nếu Vu Hải Ninh dùng ánh mắt đồng cảm nhìn y, giọng nói đầy thương hại: ”Vương Nghiễm Ninh, không nghĩ tới anh lại đi đến con đường này, em thật sự xin lỗi anh.”

Không thể chịu đựng được!

Vương Nghiễm Ninh một bên YY các loại hình ảnh, một bên quay qua nhìn mặt Trương Linh Dật.

Trương hot boy tuy rằng bị đánh đến ngũ quan biến hình, nhưng vẫn có thể nhìn ra được hắn có gương mặt vô cùng anh tuấn.

Vương Nghiễm Ninh tuy rằng không cam lòng, nhưng lại không thể không thừa nhận trong trường đại học này chỉ có một mình Trương Linh Dật có thể cùng y so sánh vẻ đẹp trai.

Hai người cạnh tranh lẫn nhau thời gian dài như vậy, thật sự không có cách nào coi mọi chuyện như chưa từng xảy ra mà quay qua cùng nhau hợp tác.
Vương Nghiễm Ninh nội tâm băn khoăn dữ dội.

”Chúng ta không phải có cùng mục tiêu sao?” Trương Linh Dật lại bỏ thêm một cái mồi cuối cùng, ”Ta với ngươi giống nhau, đều cùng nhau theo đuổi Vu Hải Ninh. Chúng ta đồng thời bắt đầu thì cũng đồng thời chấm dứt. Hơn nữa, nếu bây giờ chúng ta giả làm gay, Vu Hải Ninh nhất định sẽ cảm thấy hai chúng ta từ trước tới giờ hợp tác đùa giỡn cô ta, đây không phải là kết quả tốt sao?”
”Được, ta hợp tác với ngươi.” Vương Nghiễm Ninh rốt cuộc buông tha cho sự băn khoăn, y híp mắt nhìn Trương Linh Dật nói, ”Như vậy chúng ta lập ra một cái hiệp nghị đi!”


________________

Comments

  1. Cứ yy nữ sinh tan nát tim đi nhưng ta thì yy đến 2 huynh thì tim k nát mak mất máu đến chết.

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

[Mục lục] Hổ Phụ (Hoàn)

[Mục lục] Bẻ cong anh chàng quân nhân

Bẻ cong anh chàng quân nhân - Chương 1